Xin chào các bạn, như đã nói, hôm nay mình tiếp tục review trường Anh ngữ thứ hai ở Iloilo là WE Academy. Nếu so sánh về vị trí địa lý thì WE vô cùng thuận tiện bởi nó tọa lạc tại trung tâm thành phố. Từ WE, chỉ cần 5-10 phút đi bộ, bạn sẽ có các cửa hàng tiện lợi, Quix mart, 7eleven và siêu thị thành phố Iloilo. Trước cổng trường là trạm xe jeepny, bạn chỉ cần bắt 1 chuyến 6 Peso (được giảm giá nếu có thẻ học viên) là tới được những điểm vui chơi, mua sắm nổi tiếng như SM City mall, Mega mall, Robinson, Atria, Small Ville… Đối diện WE là trường trung học cổ, nổi tiếng Angelicum. Ngôi trường này gắn liền với lịch sử của thành phố nên nếu nhỡ có đi lạc bạn chỉ cần nói “tôi muốn về Angelicum school” là ổn, tất cả mọi người đều biết. Trên đường về trường, mình có chú ý thấy đây là khu dân cư đông đúc, an ninh cũng rất tốt bởi trạm cảnh sát Iloilo và trạm cứu hỏa đều ở gần đấy.
Ngôi trường mang tính lịch sử và biểu tượng của Iloilo
Tầm 10 giờ sáng chủ nhật, ngày 16/10, mình bắt taxi từ trường CNC đến WE Academy. Cước phí chỉ 160 Peso tương đương 80 ngàn cho 1 chặng đường hơn nửa tiếng. Qủa thật là chi phí sinh hoạt nơi đây rất rẻ. Đón mình là Mr. Brad - quản lý người Hàn và giám đốc điều hành Mr. Hoogan. Do mình còn khá mệt nên chưa thể bắt đầu tìm hiểu trường ngay, bên trường đưa mình về ký túc xá. Lúc này là lúc mình bị sốc.Bởi vì, mình cứ nghĩ ký túc xá nằm ngay trong trường.Nhưng không phải, cái nằm ở tầng trên chỉ dành cho nam thôi còn nữ thì phải đi ra ngoài trường, ở phía cổng sau. OMG! Một con đường xuống cấp, đọng nước mưa xuất hiện trước mặt mình. Mọi người phải phụ khiêng hành lý của mình đi qua đoạn đó. Đây là điểm trừ đầu tiên bởi mình nghĩ nó khá bất tiện và con đường này có an toàn cho các bạn nữ di chuyển đi đi về về mỗi ngày hay không? Từ trường tới ký túc xá nữ chỉ tầm 3 phút đi bộ thôi nhưng nó gợi nhắc mình về những con đường quê đầy ổ gà. Phòng ký túc xá của mình là phòng đôi (trường hiện chỉ có hai loại phòng là phòng đơn và phòng đôi). Nhìn chung là phòng ốc chỉ ở mức đáp ứng các nhu cầu cơ bản trong sinh hoạt, hơi cũ một chút, có giường, gối, nệm, tủ quần áo, tủ lạnh, bàn học… nhưng an ủi cái là cũng sạch sẽ, quan trọng: Nguồn nước không có bị lợ lợ vị nước biển và có WIFI!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hai cái này thôi là cộng cho chục điểm rồi :D
Khu ký túc xá nữ và bên trong phòng đôi
Tắm rửa, nghỉ ngơi xong lúc tối, mình muốn qua trường để bắt wifi tốt hơn nhưng ngặt cái nhìn đường lòi lõm, vắng tanh trước mặt cũng hơi lo. Mà thôi kệ, đành đi để còn vào mail trả lời thư khách hàng. Chính lúc này, mình phát hiện thêm 1 điều thú vị. Khi bất kỳ học viên nữ nào có ý định đi qua trường sẽ luôn luôn có bảo vệ đi cùng. Wow! Mặt mình kiểu ngơ ra khi thấy anh bảo vệ chạy theo do bình thường ai đi cũng gọi anh cả, có mỗi mình mở cửa đi một mạch làm anh này lật đật đóng cổng chạy theo. Thực ra anh bảo cũng không có vấn đề gì ở khu này đâu nhưng do tâm lý người nước ngoài thì lo lắng vậy thôi. Ngoài ra trường cũng gắn CCTV theo dõi 24/24 trên đoạn đường này đó.Còn dặn mình, lúc về thì gọi anh bảo vệ bên trường, anh này cũng sẽ đi cùng mình về ký túc xá. Việc bảo hộ từng học viên như thế là lần đầu mình thấy đó các bạn.
Hôm sau dù là ban ngày mình qua trường vẫn có người đi cùng các bạn ạ. Cảm giác yên tâm. Mình được Mr. Brad giới thiệu về trường cũng như các khóa học. Trường có đủ các khóa học mà học viên Việt Nam mình thường theo học bao gồm ESL, TOEIC, IELTS và IELTS đảm bảo điểm. Phần lớn các bạn Hàn Quốc sẽ học TOEIC, các bạn Đài Loan học IELTS còn các bạn Nhật nghiêng về ESL và TOEIC.Trường hiện có một anh quốc tịch Nhật Bản nhưng là người gốc Việt.Mình có phỏng vấn anh ấy rồi, nếu muốn các bạn có thể tham khảo cuộc trò chuyện của mình và anh ấy tại đây (link).
Trường Anh ngữ WE- thành phố Iloilo
Vì là mùa thấp điểm, không giống giai đoạn hè, hiện tại trường có sĩ số 25 học viên, 16 nhân viên và 19 giáo viên trong đó có 1 giáo viên bản ngữ người Úc. Thực tế quy mô trường chỉ tầm hơn 50 học viên một chút, là một trường nhỏ, phương châm hoạt động rất mang tính “family” – nghĩa là mọi học viên đều quen biết nhau, mối quan hệ giữa quản lý, giáo viên và học viên cũng gần gũi, tất cả hầu như đều có thể nhớ tên nhau. Bản thân mình khá thích những trường quy mô nhỏ bởi sự gắn kết và việc chăm sóc học viên luôn luôn tốt.Khi sĩ số học viên có hạn, từng cá thể sẽ luôn được quan tâm và chia sẻ.
Cơ sở vật chất phòng ốc bên trong trường thì mình có thể dùng từ “bình thường” để mô tả. Ngoài khu phòng học thì phía sau trường có một khoảng sân để các bạn có thể chơi cầu lông, vài thiết bị tập thể dục cơ bản và bàn chơi bida.Bởi đây là một trong những trường lâu đời ở Iloilo nên thiết nghĩ mọi thứ cần tu bổ.Tuy nhiên về giáo viên thì mình cho là đứng đầu thành phố này.Có hai lý do chính:
1/ Giáo viên kinh nghiệm từ 10 năm giảng dạy trở lên và tất cả đều tốt nghiệp đại học (100%)
Thật đáng kinh ngạc. Nếu mà so sánh với tất cả những trường danh tiếng ở các thành phố phồn thị khác, mình không chắc bạn có thể kiếm được ngôi trường nào sở hữu lực lượng giáo viên trên 10 năm kinh nghiệm như WE hay không. Dĩ nhiên cũng có những giáo viên 7 năm, 8 năm nhưng xem qua profile thì cũng phải có ít nhất hơn phân nửa số giáo viên có kinh nghiệm tính bằng hai con số. Đa số các giáo viên đều cho rằng, sở dĩ mình gắn bó với WE lâu dài, một phần phúc lợi của trường rất tốt, một phần vì họ cảm nhận được “không khí gia đình, sự tôn trọng” từ chính người điều hành của trường là Mr. Hoogan.
Tiết 1:1 với giáo viên bản ngữ người Úc
2/ Giáo viên bản ngữ là người từng dạy ở trường đại học Melbourne – Úc.
Mình dám cá với các bạn là không phải người bản ngữ nào đang dạy học ở Philippines cũng có một nền tảng giảng dạy tốt như thầy Roni. Lý do thầy chuyển sang sinh sống và làm việc ở Philippines vì vợ thầy là người Philippino. Mình nghĩ WE khá là may mắn khi có thầy trong đội ngũ giảng dạy. Thầy chuyên phụ trách về Pronunciation, Speaking, IELTS Speaking.
Các khóa học tại trường Anh ngữ WE thì các bạn có thể tham khảo tại đây.Mình không muốn lặp lại, mình muốn cung cấp cho các bạn những thông tin thực tế hơn như việc mình đã trải nghiệm học 1:1 và học nhóm tại trường như thế nào.
Đầu tiên là lớp học 1 kèm 1 về IELTS Speaking của Teacher Arlene - người có thời gian giảng dạy tại WE lâu nhất. Sau màn chào hỏi, cô bắt đầu hướng dẫn cho mình những điều căn bản trong phần thi nói của IELTS. Khi đối diện với người khảo thí sẽ có 4 yếu tố quyết định điểm số của bạn: Độ lưu loát (25%) – Phát âm (25%) – Cách sử dụng từ linh hoạt (25%) - Ngữ pháp (25%). Một buổi thi nói sẽ có ba chủ điểm chính: Câu hỏi về cá nhân – Chủ đề ngẫu nhiên và cuối cùng là thảo luận về chủ đề đó. Cô bảo mình rằng, khi đi thi quan trọng nhất là tự tin, tương tác tốt bằng mắt, và hãy nói nhiều. Việc tự tin, tương tác tốt sẽ giúp giám khảo đánh giá ngay từ đầu về khả năng giao tiếp của bạn cũng như việc nói nhiều giúp hạn chế số lượng câu hỏi mà giám khảo có thể đặt ra.
Cô Arlene đang hướng dẫn mình về cấu trúc của bài thi IELTS Speaking
Cô muốn mình có cái nhìn toàn diện nhất nên hai cô trò sẽ tiến hành bài mock test speaking nho nhỏ. Đầu tiên cô nói mình hãy giới thiệu về bản thân. Phần này mình làm tương đối ổn. Cô check vài lỗi phát âm của mình vào giấy. Sau đó, cô đưa cho mình mẫu giấy trong đó có câu hỏi về nơi ấn tượng nhất mà mình đã đến và nhớ nhất, vì sao. Cái này mình có 1 phút chuẩn bị và 3 phút nói.Trở ngại của mình chính là không có ý để diễn giải hết 3 phút vì vốn từ của mình có hạn và đôi khi mình hơi đi lạc chủ đề trọng tâm. Ở điểm này, cô ghi chú, mình cần bổ sung vốn từ vựng, đồng thời phải biết cách gắn kết các câu rời rạc với nhau thông qua các liên từ. Cuối cùng cô hỏi mình một số ý liên quan đến những vấn đề mình trình bày. Phần này cũng do thiếu từ vựng, mình đã không trả lời tốt và để cô phản biện rất nhiều. Như thế mình đã biết điểm yếu của mình ở đâu và cô khuyên mình nên giành thời gian trau dồi thêm từ vựng thông qua 1 số sách gợi ý như IELTS Vocabulary có bán tại văn phòng trường.
Tạm biệt cô Arlene với chất giọng cực chuẩn, mình tham gia lớp group về ngữ pháp của Tearcher Jazz – hơn 15 năm kinh nghiệm giảng dạy. Ngữ pháp là môn không khó với đa số học viên do ai cũng đã được học rất kỹ sau nhiều năm trung học ở nước mình. Lớp nhóm của mình hội tụ cả bạn Hàn, bạn Nhật và bạn Đài Loan. Khi bắt đầu, cô Jazz nhắc lại bài cũ: Chức năng của động từ là gì? Lần lượt các bạn sẽ phát biểu các chức năng của động từ và đưa ra ví dụ cụ thể. Mình cảm thấy các bạn đều chuẩn bị bài trước nên ai trả lời cũng chính xác cả.Sau đó, cô bắt đầu hướng dẫn chủ điểm ngữ pháp mới: Subjunctive Mood – Bàng thái cách. Cô không giải thích quá văn phạm mà đi từ ví dụ.
Cô Jazz đang giảng dạy (trái) và các bạn học trong nhóm của mình
Bàng thái cách xem ra là một thể loại khó, bởi cô phải dùng rất nhiều ví dụ để lý giải thì các bạn mới “ngấm” như khi có những từ wish, if, if only… thì thông thường về đằng sau nó là điều không có thực ở hiện tại hoặc không có thực ở quá khứ. Các bạn phải thuộc nằm lòng những từ ấy. Nếu không có thực ở hiện tại, động từ cần chia theo thì quá khứ và nếu không có thực trong quá khứ, động từ cần chia về thì quá khứ hoàn thành. Để kiểm tra mức độ hiểu của học viên, cô Jazz yêu cầu mỗi người lấy ví dụ và bài tập về nhà được cô phát cho mỗi học viên là một tờ photo A4. Cố gắng nhé các bạn ^^
Kết thúc hai giờ học, mình xuống căn tin trường ăn trưa. Bữa trưa theo mình đánh giá là cũng tạm, cơm đỡ hơn nhiều trường. Đặc biệt là trong khu vực nhà ăn, nhà trường lắp đặt tivi và thường cho phát những bộ phim Engsub. Học viên vừa có thể ăn, vừa thư giãn, vừa luyện xem phim tiết Anh. Mình cũng thấy, các bạn dù cùng quốc tịch gặp nhau cũng cố gắng nói tiếng Anh với nhau đó các bạn.Khi được hỏi, thì Mr. Brad cho biết, nếu bị bắt nói tiếng mẹ đẻ trong khuôn viên học tập thì học viên sẽ bị phạt tiền đó. Vậy cũng tốt, góp phần thúc đẩy môi trường tiếng Anh 24/24.Tranh thủ buổi trưa, mình trò chuyện với anh Brad một chút. Mình hỏi, ngoài vị trí thuận lợi, không khí sinh hoạt ấm áp như gia đình, chất lượng giáo viên cao thì trường có gì đặc biệt nữa không? Anh Brad ngẫm một chút và giới thiệu với mình về bài Monthly test của trường.Đối với các trường khác, test hằng tháng thường là bài test giấy nhưng ở WE họ test bằng cách cho học viên chuẩn bị và thuyết phục người khác mua một sản phẩm nào đó bất kỳ cùng với Job Interview. Anh cho biết, trước đây trường cũng tiến hành test ngữ pháp, đọc viết… nhưng học viên không muốn tham gia. Tình trạng học viên bỏ test tháng khá nhiều, vậy là cả hội đồng giáo viên của trường quyết định phải làm gì đó đặc biệt hơn, thu hút hơn và bổ ích hơn.
Bữa ăn sáng (trái) và ăn trưa của mình tại WE
Mỗi tháng 1 lần, các học viên sẽ chuẩn bị 1 sản phẩm mình muốn bán và thuyết trình về nó. Các thầy cô sẽ chịu trách nhiệm phản biện, đặt ra các câu hỏi vì sao tôi nên mua sản phẩm của bạn, trong thành phần của nó có gì mà mắc như vậy? Trả giá… Tiếp đến, học viên được cho 1 chủ đề, chuẩn bị trong 30 giây và trả lời trong 1 phút. Giáo viên tiếp tục phản biện.Và cuối cùng là Job Interview. Mình nghĩ đây là sự khác biệt, độc đáo, chưa trường nào có. Bởi suy cho cùng, bạn học tiếng Anh là để phục vụ mục đích chính là công việc, là giao tiếp với xã hội. Vậy nên, học viên ở WE, mỗi tháng đều có cơ hội làm điều đó. Có lẽ chẳng cần giáo viên phải đưa ra quá nhiều con số để đánh giá mà chính bản thân học viên cũng sẽ cảm nhận được mình đang ở mức độ nào, khả năng sử dụng tiếng Anh của mình bên ngoài xã hội đã đủ đáp ứng hay chưa? Ngoài ra với các bạn luyện thi chứng chỉ như IELTS và TOEIC, cần cọ sát với đề thi thực tế thì trường cũng tổ chức mock test mỗi thứ bảy hằng tuần, lúc 8 giờ sáng. Chắc chắn là cũng không thể bỏ qua, đặc biệt các bạn tham gia IELTS đảm bảo là bắt buộc phải tham gia nhé.
Tối cùng ngày, mình tham gia lớp Night Class - Lớp thảo luận cũng của Teacher Jazz. Phải nói là quá hay các bạn ạ. Chủ đề tranh luận của chúng mình là bạn đồng ý với quan điểm nào:
1/ When you are happy, you are grateful (khi hạnh phúc, bạn sẽ thấy biết ơn)
2/ When you are grateful, you are happy (Khi bạn biết ơn, bạn sẽ hạnh phúc)
Bạn Kei trình bày ý kiến của mình về chủ đề trong lớp night class
Các bạn nghĩ sao.Mình và Kei – 1 học viên Nhật đồng ý với quan điểm khi bạn biết ơn, bạn sẽ thấy hạnh phúc.Nhưng Jay - một học viên Hàn Quốc thì không. Bạn ấy cho rằng biết ơn chưa chắc hạnh phúc mà hạnh phúc thì đâu phải bắt nguồn từ biết ơn.Kei và Jay đã tranh luận khá mạnh mẽ. Các bạn khác cũng liên tục đặt ra câu hỏi phản biện cả hai phía. Và kết quả là chúng mình đồng nhất với ý kiến: Biết ơn là một trong số những cách khiến bạn hạnh phúc và hạnh phúc chỉ là một trong những cảm giác khi bạn biết ơn. Wow, phải nói là bên cạnh tiếng Anh, mình còn đúc kết được những ý nghĩa trong cuộc sống. Tụi mình đều cảm thấy vô cùng mãn nguyện và hài lòng. Cô Jazz khuyên tụi mình nên lập ra một quyển sổ, mỗi ngày hãy viết vào đó những gì mà mình cảm thấy biết ơn.Với mình, có lẽ hôm nay, mình cảm thấy biết ơn vì mình đã được đến ngôi trường này, gặp gỡ những người bạn và ghi nhận những kinh nghiệm thật quý báu.
Đúc kết lại, mình hoàn toàn yên tâm về chất lượng giảng dạy tại WE Academy. Ngôi trường này sẽ phù hợp với những thành phần muốn tập trung học với chi phí thấp. Mình biết các bạn đi học ngoài chất lượng giáo viên, cũng rất muốn cơ sở vật chất tốt và càng muốn giá rẻ. Nhưng ngôi trường như vậy chắc là không có.Người ta nói cái gì cũng có cái giá của nó. Nếu mục tiêu của các bạn là trường giá rẻ, hãy đừng quan tâm điều gì ngoài chất lượng giáo viên. Khi mình tư vấn cho nhiều bạn, mình cũng nói rõ Philippines còn “nghèo” lắm, họ chỉ “giàu” hơn chúng ta ở Tiếng Anh thôi nên xin đừng kỳ vọng quá nhiều để phải thất vọng nhiều. Sau chuyến thăm quan này, mình tin một điều nếu các bạn có quyết tâm học, WE hoàn toàn có thể giúp các bạn thành công ngoài mong đợi.
Chi tiết về trường WE Academy:http://philenglish.vn/khu-vuc-va-truong/kv-iloilo/we-academy/
Theo nguồn: Du học Philippines Phil English