Được học tập tại một môi trường quốc tế mang lại cho tôi nhiều cơ hội kết bạn với bạn bè ở nhiều quốc gia. Tôi từng có một quãng thời gian khó khăn về mặt tâm lý khi mới đến trường. Môi trường khác biệt, thức ăn không hợp khẩu vị, khác biệt ngôn ngữ, áp lực học tập, nhớ nhà và nhiều suy nghĩ khác ập đến khiến tôi cảm thấy yếu đuối và cô đơn. Nhưng thật may mắn khi tôi có được những người bạn rất tốt và cực kỳ đáng yêu, đặc biệt là cô bạn chung phòng với tôi. Cô ấy thì đến từ Hàn Quốc, tên là Park Jihye hay tôi cũng hay gọi cô ấy bằng tên tiếng anh là Vicky.
Vicky (Trái) và tôi
Vicky là một cô gái cực kỳ đáng yêu, lanh lẹ và rất thân thiện, cô ấy dễ dàng kết bạn một cách nhanh chóng và rất biết cách làm người khác cười. Cô ấy vui tính, tốt bụng và thông minh. Chúng tôi hằng ngày trò chuyện về đất nước, con người, văn hoá ở mỗi quốc gia. Chúng tôi kể cho nhau nghe về gia đình, người thân, sở thích của nhau. Mỗi buổi tối chúng tôi cùng nhau làm bài tập hoặc nếu có đi đâu đó để mua sắm hay ăn uống thì chúng tôi cũng đi cùng nhau. Khi tôi muốn tham gia EOP - một chương trình hoạt động thường xuyên của CIP bắt buộc người tham gia phải nói tiếng Anh 24/24, hay các hoạt động tình nguyện thì cô ấy luôn luôn tham gia cùng tôi.
Tôi thật sự cảm thấy như có một người chị em gái khi hoàn toàn yên tâm chia sẻ mọi thứ với Vicky. Chúng tôi cùng nhau tập nói, cùng làm mọi thứ để có thể tiến bộ hơn. Tôi thật sự hạnh phúc khi có được một người bạn tuyệt vời như thế.
Tôi và Vicky cũng thường xuyên tham gia các hoạt động ngoại khóa do trường tổ chức. Tại CIP, ngoài việc học và trao dồi những kỹ năng Anh ngữ, tôi còn có cơ hội trải nghiệm cuộc sống và chung tay giúp đỡ những cá nhân có hoàn cảnh khó khăn. Thường vào dịp cuối tuần, đặc biệt là chủ nhật, trường sẽ tổ chức các hoạt động tình nguyện như viếng thăm trại trẻ mồ côi hay làng Aeta.
Học viên CIP chúng tôi cùng tham gia những buổi hoạt động từ thiện vì trẻ em mồ côi.
Tại đây sẽ diễn ra các hoạt động như ca hát, nhảy múa, giao lưu với các em nhỏ, chơi trò chơi cũng như là tìm hiểu văn hoá ở nơi đó. Tôi đã được viếng thăm cả hai nơi, và cảm xúc mỗi nơi mang lại cho tôi cũng khác nhau.
Trong lần viếng thăm làng Aeta, tôi không khỏi ngạc nhiên vì cảnh quang và con người nơi đây thật sự rất hoang sơ. Những ngôi nhà được dựng đơn giản, không có những vật dụng hiện đại và người dân nơi đây cũng rất dân dã. Chúng tôi viếng thăm một nhà thờ nhỏ, tại đây người dân hát và nhảy múa chào đón chúng tôi rất thân thiện, những em bé lấm lem bùn đất nhưng nụ cười thì toả sáng như ánh nắng. Chúng tôi gửi đến họ bánh kẹo như một món quà nhỏ, dù thật sự không đáng bao nhiêu nhưng phần nào đem đến cho họ niềm vui trong cuộc sống.
Tôi cảm thấy thật ấm áp khi ôm bé vào lòng.
Vào một dịp khác, tôi viếng thăm một trại trẻ mồ côi. Tôi thật sự rất xúc động khi nhìn thấy những em bé xinh xắn vui đùa ca hát hồn nhiên, tôi nghĩ đến những bậc cha mẹ đã bỏ rơi chúng và thật sự không thể kiềm được nước mắt. CIP không chỉ dạy tôi kiến thức mà còn cho tôi nhận ra cuộc sống của mình thật sự hạnh phúc và may mắn hơn rất nhiều người, từ đó tôi trân trọng cuộc sống hơn và có được kinh nghiệm sống nhiều hơn.