Ngày hội quốc tế (International Day) tại CBO – Ngày của tình bằng hữu quốc tế!

Đó là một ngày như mọi ngày khi mình đến lớp và được thông báo rằng thứ sáu tối nay, 6 giờ 30, chúng ta sẽ tổ chức International Day. Và hôm ấy, bỗng trở nên đặc biệt lạ thường. Trong những câu chuyện phiếm giờ tan tiết, hầu như học viên nào cũng nói với nhau về sự kiện này và ngay cả giáo viên của bọn mình cũng có phần tất bật hơn hẳn vì chính họ sẽ trình diễn trong đêm hội. Đó là lý do vì sao mà mấy ngày trước mình đã thấy các thầy cô tập nhảy đến tận tối mịt. Thật háo hức \^^/

 

Lúc mình đi ngang cô Joy – Gíao viên trưởng, cô gọi mình lại và nói hãy làm gì đó đặc biệt trong đêm hội nhé vì cô mong rằng sẽ hiểu thêm về Việt Nam cũng như mình sẽ có cơ hội đem Việt Nam đến với bè bạn các nước. Một ý nghĩ loé lên rằng mình muốn giới thiệu tà áo dài cho bạn bè của mình – những người vẫn luôn hỏi về đất nước và phong tục Việt Nam. Thế là cũng mạnh dạn một lần, mình nói sẽ mặc áo dài. Và tiết mục của mình chỉ là một đoạn hát ngắn, mong rằng sẽ góp vui cùng các bạn.

 

Nói thì nói vậy chứ mình run lắm. Mình chẳng biết sẽ thế nào nữa L Bạn của mình là chị Phương và anh Bob – người Hàn Quốc, đã động viên mình rất nhiều. Nhất là cô Sachiko – Cô bảo sẽ cổ vũ mình hết sức và cùng mình đi lên sân khấu. Mình cảm động không nói nên lời chỉ biết sẽ cố gắng hết sức, mong rằng mọi người có thể biết thêm về đất nước và con người Việt Nam.

 

p7222607.jpg

Từ trái qua: Bé Taichi, cô Joy, cô Sachiko, mình, chị Woabee (Người Việt) và chị Rosy (Người Việt)

 

Khi tiết học cuối cùng kết thúc, mình về phòng chuẩn bị. Khi xuống đến khu vực bể bơi phía sau khách sạn mình ở thì wow… âm nhạc, thức ăn, những tiếng nói cười nhộn nhịp. Nhưng mọi người cứ nhìn mình chằm chằm vì … lạ quá đi, đó giờ mới thấy “kiểu trang phục này”. Mình ngại quá, ngồi vào ghế xong là ngồi luôn, chẳng dám nhúc nhích.

 

Tiết mục đầu tiên là của các thầy cô giáo đến từ cơ sở Chapis và Cooyeesan của trường tại Baguio. Một tiết mục nhảy sôi động và bọn mình đã không ngừng reo hò cổ vũ. Khép lại tiết mục mở màn, mọi người được xem các hoạt động của các bé học viên Junior tại trường. Từ những lúc các bé học tập đến tham gia các lớp tự chọn như học bơi, học nhảy hay đi mua sắm tại Mall và sử dụng tiếng Anh để mua những món hàng mình thích… Một video rất đáng yêu.

 

 Và… tới lúc mình lên sân khấu. Cô Sachiko đi cùng mình nhưng mình cứ run lắm, mồ hôi túa ra đầy trán và chẳng dám nhìn vào ai. Cũng may là các bạn của mình bên dưới cổ vũ rất nhiệt tình nên mình cũng bớt lo lắng. Mình giới thiệu về áo dài và hát một đoạn trong bài “Lời yêu thương” – đó cũng là những gì mình có thể làm để cảm ơn tất cả vì những tình cảm tốt đẹp mà mọi người đã dành cho mình.

 

p7222642.jpg

Thầy Breuben đang hỏi mình về chiếc áo dài Việt Nam

 

Sau tiết mục của mình là những thầy cô đến từ thành phố biển Cebu – Họ biểu diễn một đoạn nhạc kịch nổi tiếng và rất hài hước khiến mọi người cười không ngớt. Đây là tiết mục được dàn dựng rất công phu, chăm chút kỹ về tạo hình nhân vật. Tiết mục này đã cho mình biết được những nét đặc sắc trong văn hoá nghệ thuật của Cebu nói riêng và đất nước Philippines nói chung.

 

Cuối cùng là tiết mục đàn hát của thầy Patrick và các bạn học lớp tự chọn môn Guitar. Tiếng đàn nhẹ nhàng cùng chất giọng ngọt ngào đã khiến tất cả phải yên lặng lắng nghe. Qủa thật là những giai điệu tuyệt vời.

 

p7222706.jpg

Tiết mục biểu diễn của lớp guitar

 

Sau đó tất cả các học viên cùng tham gia rất nhiều trò chơi vui nhộn. Bọn mình có khi không biết nhau cũng rủ nhau cùng tham gia. Nhạc sôi động, tiếng reo hò í ới, tiếng cổ vũ vang cả một góc trời,… bọn mình đã thực sự trải qua những giây phút tình bạn, giây phút của tình bằng hữu quốc tế mà có lẽ không thể có được ở bất kỳ nơi đâu vì mỗi cá nhân là duy nhất. Thật cảm ơn vì được gặp gỡ mọi người, những người bạn đáng yêu.

 

p7222718.jpg

Mình cùng tham gia trò chơi với các bạn ^^

 

Trò chơi cuối cùng kết thúc là lúc trời cũng chuyển mưa, một cơn mưa mát lành cho một buổi tối ấm áp. Vì mình sắp phải rời xa CBO nên đã cùng một số bạn có bữa tiệc chia tay nho nhỏ.Từng câu chuyện đêm khuya kéo dài theo tiếng mưa rả rít. Mình nhìn ngắm từng người một và có lẽ rồi đây mình sẽ chẳng thể gặp lại ai vì khoảng cách địa lý quá xa.  Mình sẽ nhớ tất cả các bạn nhiều lắm!

 

 

CEBU BLUE OCEAN
Các tin Khác