Trước khi đến trường, tôi được biết rằng hiện tại học viên của trường WE đa số là người Nhật Bản, Đài Loan, Trung Quốc, Hàn Quốc và không có Việt Nam. Một chút buồn vì tôi hi vọng có thể gặp và trao đổi với người Việt là cơ hội tốt để tôi hiểu hơn về trường. Thật bất ngờ, khi đang lang thang trong khuôn viên trường, tôi nghe một giọng nam nói tiếng Việt lơ lớ “Xin hỏi, em có phải người Việt Nam không?” Lúc đó, thật sự cảm giác như một cơn mưa giữa trời nắng hạn.Chúng tôi chào hỏi nhau và anh cho tôi một buổi phỏng vấn về bản thân và việc học ở trường.
Trường Anh ngữ WE tại Iloilo trong ngày Phil English ghé thăm
PE: Em chào anh, anh giới thiệu bản thân cho em và mọi người cùng biết nhé?
A: Chào em, anh có tên tiếng Nhật là Yuki Mizuhara, còn tên tiếng Việt là Nguyễn Văn Bình. Năm nay anh 37 tuổi. Anh sinh ra ở Việt Nam nhưng đã di cư sang Nhật lúc 5 tuổi cùng ba của mình. Công việc của anh ở Nhật là về Machine Operator.Tính ra anh ở Nhật hơn 30 năm nên tiếng Nhật thì ổn chứ tiếng Việt thì không có nhiều từ lắm.Tiếng Anh thì cũng chẳng giỏi (cười).
PE: Tại sao anh lại chọn Philippines để học tiếng Anh mà không chọn Anh, Úc, Mỹ? Và em được biết người Nhật rất hay chọn Cebu để học vậy tại sao anh lại chọn WE ở Iloilo?
A: Vì nó rẻ (cười lớn). Đi Philippines thì dễ nhất.Nếu học ở đây chỉ bằng phân nửa tiền học ở Mỹ. Trước đó, anh có đi Cebu để tìm hiểu mấy trường nhưng mà không thích. Với chi phí cũng cao, mà không an toàn lắm, nhiều bạn Nhật cũng nói là Cebu đông người quá, phức tạp. Sau đó thì anh tới Iloilo, thấy ở đây an ninh hơn, đỡ ồn ào hơn nên anh đăng ký trường này (WE Academy). Anh đăng ký một tháng thôi, nhưng rồi anh quyết định gia hạn thêm một tháng nữa.Nếu cứ học hiệu quả thì anh sẽ tiếp tục học thêm.
PE: Anh tham gia khóa học nào và anh học được bao lâu rồi ạ?
A: Anh học khóa ESL B. Mỗi ngày có 4 lớp man to man và 1 lớp group. Trong 4 lớp man to man thì anh có 1 tiết với thầy người Úc.Anh học được 3 tuần rồi.
PE: Anh cảm thấy môi trường ở thành phố này cũng như tại WE Academy như thế nào?
A: Anh nghĩ là ở đây yên bình. Không có cướp giật, không có thiên tai. Còn trường này thì ai cũng thân thiện, thầy cô với học viên giống như gia đình.Và quan trọng nhất là học phí rẻ.Anh có thể học lâu dài.Anh học chậm lắm nhưng giáo viên ai cũng kiên nhẫn.Lúc ở Nhật thì anh không có nói được tiếng Anh mà hiện tại nhiều công ty nước ngoài ở Nhật lắm, muốn có lương cao thì phải biết ngoại ngữ.Anh học tiếng Anh ở trường từ lớp 7 đến lớp 12 mà không nói được, quên sạch sẽ.Anh qua đây vài tuần thì bắt đầu nói được hơn.Nên anh cũng thấy thích và muốn gia hạn học thêm.
Anh Yuki – Ngoài cùng bên phải và các bạn học lớp nhóm
PE: Giáo viên của anh ngoài kiên nhẫn ra thì họ còn có điểm nào nổi bật không anh?
A: Nhiều kinh nghiệm. Mấy thầy cô của anh đa số đều hơn 10 năm dạy học rồi nên truyền đạt tốt.Ở đây anh thấy giáo viên nào cũng có thời gian đi dạy nhiều hết.Một số trường khác lúc anh đi tìm hiểu, chủ yếu giáo viên của họ tầm 3-4 năm thậm chí là không có bằng đại học mà toàn làm nghề gì đâu không.Nhưng ở trường này, ai cũng có bằng đại học hoặc là có bằng giảng dạy.Thực sự anh không nghĩ một trường nhỏ như vậy mà giáo viên lại tốt.Mấy trường anh tìm hiểu ở Cebu cũng không có bằng đâu.Như thầy người Úc của anh là có cả bằng teaching ở đại học bên Úc. Nói chung là chất lượng giáo viên thì anh hoàn toàn hài lòng. Cái nữa là quản lý, chủ trường hay giáo viên ở đây coi nhau như người nhà nên anh cũng cảm thấy thoải mái, họ take care mình cũng rất tốt.
PE: Nhưng em nghĩ trường nào cũng có khuyết điểm, vậy theo anh điểm yếu của WE là gì?Anh có mong muốn góp ý gì cho trường không?
A: Điểm yếu thì anh thấy là cơ sở vật chất. Trường này cũng mở lâu rồi nên hơi xuống cấp, wifi cũng yếu.Nhưng anh cũng không đòi hỏi.Vì giá tiền mình bỏ ra càng ít thì mình cũng phải chấp nhận nó có gì đó không tốt. Đối với anh quan trọng là giáo viên tốt thôi, chứ còn ăn ở thì mình cũng không ở lâu dài, không có tiền thì ở theo kiểu không có tiền (haha). Nói thì nói vậy chứ chỗ ở cũng ok, giặt giũ dọn phòng người ta cũng thường xuyên làm sạch sẽ cho mình. Anh là con trai nên đáp ứng cơ bản vậy là ổn. Mấy bạn nữ thì chắc sẽ không quen.Nếu có góp ý thì chắc là cho anh xin thêm nước nóng.Ở Nhật tắm nước nóng quen rồi thành ra qua đây hơi không quen. Còn wifi thì chắc là tình hình chung của Phil đó nên anh mua 3G xài cũng ok.
PE: Có 1 thực tế là người Nhật thường không phàn nàn gì về cơ sở vật chất còn học viên Việt Nam rất chú trọng vấn đề này. Bản thân anh thì là một người Việt, sống tại Nhật, anh nghĩ tại sao lại có sự khác biệt này.
A: Thực ra thì cũng có phàn nàn em ạ. Nhưng không có mạnh mẽ lắm. Người Nhật bản tính cũng trầm lặng và quan trọng là họ biết chấp nhận. Cái này, anh nghĩ là do mức sống khác biệt của Việt với Nhật. Ở Nhật thì lương cao, mức sống cũng cao, chi phí thường bỏ ra đắt đỏ nên nếu chọn Philippines để du học thay cho Anh, Úc, Mỹ thì họ cũng xác định là họ muốn rẻ nhất có thể. Chứ nếu có tiền thì mình đi Mỹ, Âu học rồi. Nên người Nhật họ cũng tìm hiểu thông tin kỹ càng, à Phil là nước đang phát triển, còn hơi nghèo,…nhưng tiếng Anh thì tốt nhất ở khu vực. Ok, mình chuẩn bị tâm lý như thế, mình qua thì mình không bỡ ngỡ. Còn anh nghĩ mấy bạn Việt Nam thì kỳ vọng hơi cao vì bỏ ra mấy ngàn USD nghĩ là nhiều, phải nhận lại cũng nhiều mà không có chuẩn bị tâm lý là Philippines thì nó chỉ đáp ứng ở mức nào thôi.
Bên trong phòng đôi của ký túc xá khá đơn giản
PE: Là học viên đi lên từ căn bản, anh có đúc kết được gì để chia sẻ cho các bạn có cùng tình trạng hay không?
A: Anh nghĩ quan trọng là bản thân mình. Như ở nhà anh, ba anh định cư ở Nhật lâu như vậy mà tiếng Nhật không có biết nhiều.Đáng lý người ta phải nói được nhiều lắm nhưng ba anh thì không. Phần là ba anh làm ở một hãng mà người Việt nhiều quá, không cần tiếng Nhật, phần vì ba anh không thích học, và cuối cùng là ba anh cũng không có chịu nói nhiều. Cũng giống như học tiếng Anh thì đầu tiên là môi trường, mình có một môi trường rèn luyện tiếng Anh 24/24 càng tốt.Thứ hai là mình phải thích thì mình mới cảm thấy vui vẻ khi học, không có bị áp lực.Cuối cùng là mình phải chịu nói.Chứ nếu như không chịu mở miệng giao tiếp thì anh nghĩ có ở Mỹ, ở Anh gì, cũng không tiến bộ được.
PE: Em nghĩ đây là những lời khuyên rất ý nghĩa. Dự định của anh trong tương lai sau khi học tiếng Anh là gì ạ?
A: À … (Suy nghĩ). Anh tính là về Việt Nam làm việc.Không thì ở Nhật mà tốt tiếng Anh, lương cũng cao.Về Việt Nam mà vừa biết tiếng Anh, vừa biết tiếng Nhật, vừa nói tiếng Việt thì cũng ok. Nhưng mà ở Việt Nam thì không có người bạn nào, người thân cũng ở Nhật hết, Nhật cũng văn minh sạch sẽ… (cười)… cũng chưa biết em ạ. Biết đâu ở Nhật cũng nên còn về Việt Nam thì… may be…
PE: Dạ vâng. Dù là anh chọn con đường nào, em cũng mong anh thành công với quyết định của mình. Em xin thay mặt Phil English Nhật Bản cũng như Việt Nam cảm ơn anh về cuộc trò chuyện vô cùng bổ ích hôm nay.
A: Cảm ơn em
Chi tiết về trường WE Academy:http://philenglish.vn/khu-vuc-va-truong/kv-iloilo/we-academy/
Theo nguồn: Phil English