Nếu như khi ở Việt Nam bạn được học Tiếng Anh từ cấp 1 thậm chí nhiều bậc phụ huynh hiện nay còn muốn phổ cập học Tiếng Anh cho con từ nhỏ khi chúng trong khoảng 3 - 6 tuổi không những thế tôi còn đã từng trải qua quá trình học Tiếng Anh trong quá trình cấp 2, cấp 3 và đại học. Tính ra thì tôi đã học trong khoảng thời gian kéo dài hơn 20 năm tuy trong quá trình học các chi phí dù nhỏ nhưng theo bạn khoảng thời gian đó tôi đã đánh mất những gì? Và giờ tôi nghĩ những chi phí theo thời gian đó đâu phải là con số nhỏ.
Khi còn ở Việt Nam trình độ Tiếng Anh của tôi cũng thuộc Top khá bởi từ vựng và ngữ pháp hàng ngày tôi học tập rất chăm chỉ nhưng do cách cô giáo dạy tôi phát âm sai cứ lớn dần và tôi đã nói sai từ đó mà không hề hay biết.
Tình cờ tôi đã có may mắn để ra nước ngoài để làm việc và nơi tôi đến chính là “ Philippines” ấn tượng đầu tiên mà tôi hình dung đó là Philippinies – mang 1 dấu ấn nào đó của sự nghèo nàn, sang Philippines thì có gì để học hỏi chứ? Nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định chọn Philippines là nơi tôi sẽ đến vì đơn giản tôi nghĩ sang nước ngoài sẽ học nói được Tiếng Anh trong khi mình có được cơ hội để làm việc.
Phil English là cái tên mà tôi sẽ nhớ mãi – đó là một công ty chuyên về tư vấn du học Tiếng Anh tại Philippines và đó cũng là nơi mà tôi đang làm việc !
Sang đây tôi mới nhận ra rằng kỹ năng nói, kỹ năng phát âm của mình dở tới mức nào, thực sự nó quá tệ và vượt xa ngoài sức tưởng tượng của tôi. Xa nhà, xa gia đình, quê hương nhưng tôi không cảm thấy trống vắng vì được các bạn tư vấn của Phil English quan tâm và họ rất thân thiện, bên này người Việt Nam cũng tương đối nhiều các bạn sang đây để học tập, số ít làm việc.
Đây mới là lúc tôi nhận thấy điểm yếu của mình, làm cùng tôi là các bạn của Nhật, Hàn và Philippines, và Việt Nam. Tôi nói và chào hỏi nhưng họ không hiểu, tôi muốn giúp ai đó làm gì họ cũng không hiểu bạn có tin rằng khi tôi nói những từ đơn giản như :
” What’s your name ? – My name is Rose !
- How are you? - I’m fine !
- How old are you ? – Can I help you ! “
mà không ai nghe được không bởi cũng từ đó khi ở Việt Nam tôi vẫn nói nhưng cách phát âm khác nhau. Và tôi bắt đầu có cảm giác muốn thu nhỏ mình lại và cuộn tròn nằm im như chú ốc sên.
Môi trường học tập đầy đủ tiện nghi
Chuyến đi đầu tiên trong hành trình tại đây của tôi đó chính là “ Cebu” – Thiên đường học tập Tiếng Anh lý tưởng tại Philippines nơi có nhiều trường Anh ngữ nổi tiếng như CIA, CPI, Philinter, Cella, Cpils…Khi được tham quan và tìm hiểu về môi trường học tập cũng như các khóa học tại đây tôi thực sự rất muốn mình sẽ có cơ hội để học bởi khi đăng ký học tại đây bạn sẽ được học Tiếng Anh với phương pháp học 1:1 với giáo viên bản ngữ sau đó tham gia các hoạt động ngoài giờ học, được ở trong khuôn viên ký túc dưới dạng các khu resort cao cấp hiện đại và đầy đủ tiện nghi. Bạn sẽ tiến bộ vượt bậc trong quá trình giap tiếp với bạn bè thầy cô và với người dân nơi đây, Philipin chủ yếu nói bằng Tiếng Anh.
Các bạn học sinh đến từ Hàn Quốc, Nhật Bản vô cùng nhiều con số đó làm tôi tương đối ngạc nhiên bởi trong khi ở Việt Nam nhiều người thích đi du học Úc, Mỹ…Canada với một khoản chi phí khổng lồ.
Trong quá trình tham gia thăm quan mọi người đều giao tiếp chủ yếu bằng Tiếng Anh, tôi có cảm giác như bên tai mình là một thứ âm thanh rất lạ không phải thứ ngôn ngữ Tiếng Anh mà tôi đã từng học nghe và nói ở khi còn ở Việt Nam.
Đầu óc bắt đầu bức bối và quay cuồng cái cảm giác ngờ ngệch, dốt nát bắt đầu xâm chiếm trong tôi không giống như những ngày đầu, ban đầu tôi bơ đi những gì họ đang nói nên không có cảm giác gì nhưng mấy ngày sau tôi bắt đầu muốn tập trung để nghe về phát âm muốn hiểu được ngôn ngữ. Khi đó tôi đã rất buồn và có đôi chút cảm thấy bất lực, muốn được trở về nhà nhưng không hiểu sao ý nghĩ đầu tiên khi đó xuất hiện lại là : “ I want to comeback home but never give up !” chứ không phải là :” Tôi muốn trở về nhà và tôi không thể bỏ cuộc được” . Đó cũng là lúc tôi nhận ra rằng mình đang tiến bộ, sự tiến bộ ở đây không phải là tôi có thể nói được, có thể phát âm được mà điều đầu tiên tôi học được đó là ý thức phải nói được Tiếng Anh, nghĩ bằng các ngôn từ Tiếng Anh thay vì thứ ngôn ngữ vốn đã quen thuộc.
Sau chuyến đi Cebu đó tôi đã được công ty đăng ký cho lớp học thêm buổi tối tại trường CIP – đây cũng là một trường khá nổi tiếng tại Clark. Nhưng ngày đầu học tôi đã bắt đầu từ chữ số 0 với cách phát âm bảng chữ cái và các con số đơn giản. Khoảng thời gian tự học buổi tối làm tôi vơi đi nỗi nhớ nhà nhớ gia đình nhỏ của mình tại Việt Nam.
Tôi đã học được nhiều điều từ đất nước nhỏ bé này và những ngày tháng sống, học tập và làm việc tại Philipinnes sẽ luôn mang 1 dấu ấn khó phai trong tôi.
Bản quyền thuộc Phil English
Link : Khi bạn không nói được Tiếng Anh ở nơi xứ người